Những khoảng khắc người trưởng thành cảm thấy cô đơn nhất

“Cô đơn” được xem là đặc sản của người lớn. Dùng cụm từ cô đơn cho lớn lao nhưng thật chất chính là cảm giác một mình.

Một mình gọi đồ ăn, một mình đi ra ngoài

Cái gọi là cô đơn đa phần là do công việc quá nhiều, cuộc sống bận rộn lại ở xa gia đình, cha mẹ, người yêu cũng chẳng có. Lắm lúc đi làm về mệt nhoài muốn order 1 cốc trà sữa nhăm nhi thì phát hiện ra một ly không đủ để nhận khuyến mãi kèm miễn ship. Cực chẳng đã order luôn 2 cốc uống không hết cũng để vùi trong tủ lạnh vì nhà làm gì có người thứ hai mà xử lý hộ.

Có hôm tắm gội mặc một chiếc váy thật xinh thoa chút son nhẹ nhàng cũng chỉ có một mục đích là xuống siêu thị dưới nhà mua vài vật dụng cá nhân cần thiết. Đi ăn phục chào “cho hỏi mình đi mấy người ạ” cũng mạnh dạn tuyên bố 1 người thế là được ngồi ghép bàn với 1 người khác mới nhận ra mình không cô đơn.

Có người nhìn vào sẽ thấy tự do, có người nhìn vào cảm nhận tẻ nhận nhưng cuối cùng bản thân chẳng cảm thấy gì cả chỉ là quá quen với cảm giác cô đơn một mình.

Cô đơn một mình sợ nhất là bệnh tật đau ốm

Có lần đi công việc từ Thủ Đức chạy về Nhà Bè vì nắng to quá, sáng đi vội cũng chưa ăn gì người vừa đói lả vừa thiếu nước đi trên đường loạng choạng cầm tay lái không nổi quyết định dừng bên vệ đường gục đầu một chút đợi tỉnh táo rồi đi.

Cô bán nước gần đó thấy thế dìu mình vào trong lán làm một ly nước chanh, cởi nón, khẩu trang, quạt lấy quạt để cho mình tỉnh táo. Lúc này cảm giác tủi thân mới ùa về nằm khóc ngon lành vì mệt vì đói, vì nhớ nhà và vì mình chỉ có một mình ở nơi thành phố đông đúc này.

Một mình trong ngày lễ

Dù là lễ lộc hay sự kiện quan trọng thì mọi thứ cũng vẫn như là một ngày bình thường. Cô bạn đồng nghiệp vội vàng tắt máy chạy bay biến đến thang máy vì tối nay là lễ tình nhân nên cô ấy có hẹn với người yêu. Mọi người trong văn phòng chọc ghẹo tôi tối nay lễ lớn có anh nào rước đi chơi không. Bản thân chỉ cười nhạt và lí nhí trong miệng “thật ra tôi chỉ có một mình.”

Điện thoại ngoài công việc thì chỉ có tổng đài ngó ngàng đến

Điện thoại đối với những người sống một mình không quá quan trọng lắm. Không lúc nào cũng kè kè bên người như mấy đứa yêu nhau vì có người yêu bao giờ đâu. Cũng không phải là tuyp người sống ảo nghiện mạng xã hội nên tin nhắn báo đến không phải là việc sếp giao hay công ty có chuyện gì thì cũng là tổng đài báo khuyến mãi. Sinh nhật, lễ tết vẫn được chúc mừng đều đặn nhưng chung thành hơn cả là nhà mạng và ngân hàng sử dụng gửi tin nhắn cho khách hàng thân thiết.

Đỉnh điểm của cô đơn là mẹ gọi thông báo “con vẫn ổn” rồi lại chống chọi với cảm giác một mình

Dẫu biết là người trưởng thành thì độc lập không dựa dẫm vào ai, có khó khăn gì cũng tự mình gánh vác giải quyết nhưng dẫu có lớn như thế nào chăng nữa thì vẫn là con gá nhỏ của ba mẹ. Sợ ba mẹ ở quê lo lắng nên dù có mệt mỏi có đang rơi vào trạng thái cùng cực thì nhấc máy mẹ gọi vẫn dạ vâng con ăn đủ uống đủ và con thật sự đang ổn. Tắt máy, hít thở thật sâu thì ra nhiều lúc một mình cũng yếu lòng lắm.

Ngày bé chỉ mong được lớn lúc lớn thật rồi mới hiểu cảm giác phải ngày ngày lo toan cơm áo gạo tiền bỗng chỉ muốn bé lại để mãi bên cạnh ba mẹ vỗ về nâng niu.

Quỳnh Ny
Nội dung nêu trên là phần giải đáp, tư vấn của chúng tôi dành cho khách hàng của NHÂN LỰC NGÀNH LUẬT. Nếu quý khách còn vướng mắc, vui lòng gửi về Email info@nhanlucnganhluat.vn.
2.375