Tâm sự của người học luật văn bằng 2

(có 5 đánh giá)

Với bối cảnh dịch covid hoành hành đã khiến cuộc sống chúng ta thay đổi rất nhiều. Nhận thấy nhiều người gặp khó khăn trong cuộc sống, nhất là công việc không được như mong muốn, xin gửi các bạn chút kinh nghiệm của tôi để mọi người có thêm động lực.

Tôi thuộc thế hệ 8X, sau khi tốt nghiệp phổ thông đã chọn thi vào đại học Sư phạm vì ngành này không bon chen, ra trường có thể xin được việc làm ngay, nhất là không phải tốn tiền học phí, dù thời điểm đó tôi rất thích công nghệ thông tin. Tôi tốt nghiệp năm 2004 và ra trường nhưng không thể xin được đi dạy, tôi về quê làm đủ nghề và mở tiệm Internet từ 50 triệu đồng vốn của ba mẹ. Thời điểm này game online bắt đầu bùng nổ, quán của tôi gần trường học nên thu nhập rất khá.

Sau hai năm tôi bắt đầu suy nghĩ lại vì nếu kinh doanh kiểu này sẽ không phát triển được gì, kiến thức mai một và quan trọng bản thân sẽ tụt hậu. Thế rồi tôi giao phòng net lại cho đứa em (đến năm 2007 thì bán thanh lý) và đi tìm việc làm. Năm 2008 tôi quyết trở lại Sài Gòn với hai triệu đồng trong tay để bắt đầu lại. Tôi may mắn xin được vào một công ty bảo hiểm với mức lương bốn triệu đồng mỗi tháng, đi làm hàng ngày tôi phải mượn xe máy của mấy đứa em trong nhà (tôi ở nhờ nhà đứa bạn, chỉ phải đóng tiền điện, nước). Công việc khó khăn vì công ty bảo hiểm chỉ tuyển các kĩ sư về ôtô từ các trường Sư phạm kỹ thuật, Giao thông vận tải, Bách khoa... Cả bộ phận hơn 30 người chắc chỉ tôi tốt nghiệp đại học Sư phạm. Ngày đi làm, tối tôi đi đến các xưởng sửa xe quen để học lỏm nghề và đi học văn bằng hai về công nghệ thông tin.

Tâm sự của người học luật văn bằng 2

Năm 2010, công ty tôi bắt đầu số hóa về quy trình, dĩ nhiên tôi được chọn vào dự án để tham gia cho đến khi hoàn thành, tôi được cất nhất lên trưởng nhóm. Vì làm ở bộ phận bồi thường nên tôi được sếp phó tổng khuyên đi học Luật. Năm 2012 tôi bắt đầu học tại trường đại học Luật TP HCM cho đến năm 2015 ra trường. Tuy nhiên, trong quá trình này công việc tôi gặp rất nhiều khó khăn, lương đến năm 2011 vẫn là bảy triệu đồng mỗi tháng, đến năm 2012 tôi xin về công ty của sếp phó tổng với mức lương 12 triệu đồng mỗi tháng. Năm 2014 công ty chấm dứt hoạt động và tôi thất nghiệp. Thời gian này, tôi cũng làm nhiều việc tay chân, thậm chí chạy bàn, bưng cơm cho một quán ăn của người bạn với mức lương ba triệu đồng mỗi tháng. Tôi được bao ăn trưa, thức ăn thừa mang về đủ ăn buổi chiều.

Đầu năm 2015 tôi xin được việc ở một công ty bảo hiểm của Đài Loan với mức lương 16 triệu đồng, công việc có tiến triển tốt, thu nhập một năm tầm 300 triệu đồng. Lúc này tôi học xong luật, tiền dư mua được một chiếc ôtô cũ giá 110 triệu đồng dù vẫn ở nhà thuê năm triệu đồng mỗi tháng. Năm 2016 tôi xin chuyển qua một công ty bảo hiểm của Mỹ với mức lương 16 triệu đồng mỗi tháng, tôi đăng ký học đào tạo luật sư, ngoài ra còn xin vào làm cho một công ty bảo hiểm của Việt Nam với mức lương tám triệu đồng mỗi tháng, ngoài ra thêm phụ cấp này kia chắc tầm 12 triệu đồng mỗi tháng. Tôi làm hai việc một lúc, đi làm từ 8h sáng đến 22h đêm, rất mệt mỏi. Công việc chủ yếu bên ngoàim không phải ngồi ở công ty nên tôi mới tận dụng được thời gian.

Tháng bảy năm 2017 tôi đã kiệt sức vì công việc ở hai nơi nên quyết định xin vào một công ty bảo hiểm khác với mức lương bằng cả hai nơi cộng lại. Lúc này tôi đã có chứng chỉ ở Học viện Tư pháp, chỉ cần tập sự để đi thi là có thẻ luật sư. Tôi bắt đầu nhận thêm việc để làm nhưng trong hai năm tôi chỉ nhận đúng một vụ việc của người quen, thù lao được gần 70 triệu đồng, đó là động lực lớn để tôi quyết tâm theo nghề luật.

Năm 2019 tôi bắt đầu học cao học về luật, cũng nhận thêm nhiều việc linh tinh bên ngoài và có được hai hợp đồng liên quan đến nghề của tôi, kiếm được gần 900 triệu đồng. Rồi dịch Covid nên công việc bên ngoà của tôi không có thêm. Tháng sáu năm 2019 tôi mua một chiếc xe bảy chỗ giá 830 triệu đồng trong đó vay 300 triệu đồng, mượn 200 triệu đồng, cho thuê với giá 19,5 triệu đồng mỗi tháng (lúc này tôi có hai chiếc xe ôtô). Năm 2020, nhận thấy dịch Covid còn lâu, tôi mở công ty dịch vụ online về lĩnh vực đang làm, thu nhập khá tốt. Tháng đầu tiên chỉ tầm 50 triệu đồng mỗi tháng nhưng tăng dần đến hết tháng chín thì tạm nghỉ, thu nhập từ khoản cho thuê và dịch vụ được 1,4 tỷ đồng.

Tháng tư năm 2020 tôi mua căn nhà ở quận 7 với giá 4,5 tỷ đồng trong đó 2,5 tỷ đồng đi vay và đến thời điểm này vẫn còn nợ ngân hàng 1,8 tỷ đồng. Cũng trong năm 2020, khi học xong cao học luật chờ làm luận văn, tôi đi dạy thêm về kiến thức luật liên quan đến lĩnh vực đang làm. Dù dạy không thường xuyên nhưng thu nhập tôi tầm 5-10 triệu đồng mỗi ngày. Nhận thấy cơ hội nên tháng 11 năm 2020 tôi tiếp tục đăng ký học cao học Tài chính Ngân hàng, đến thời điểm này sắp xong.

Mười bảy năm sau khi ra trường, tôi phải vừa học vừa làm, có lúc rất khổ cực nhưng vẫn luôn cố gắng học, học để có thêm kiến thức, không bị tụt hậu so với các bạn trẻ bây giờ. Thành quả tôi có chưa phải là tốt nhưng cảm thấy bản thân đã làm hết khả năng, đó là điều tôi không bao giờ hối hận. Lúc khó khăn tôi cũng cố gắng không vay mượn bạn bè, người thân vì không muốn kéo họ vào khó khăn của mình, luôn lạc quan và nhìn về phía trước. Bài viết này chỉ là một ít kinh nghiệm thực tế để các bạn có động lực cho bản thân, khó khăn nào rồi cũng vượt qua.

Tác giả: Khang

(có 5 đánh giá)
Quỳnh Ny tổng hợp
Nội dung nêu trên là phần giải đáp, tư vấn của chúng tôi dành cho khách hàng của NHÂN LỰC NGÀNH LUẬT. Nếu quý khách còn vướng mắc, vui lòng gửi về Email info@nhanlucnganhluat.vn.
3.930