Đừng nên cố ép bản thân mình chạy theo thành công của người khác

(có 2 đánh giá)

Mình đã trải qua tuổi hai mươi cộng thêm ba năm nữa tuy nhiên đến giờ nhìn lại bản thân vẫn chẳng có gì chẳng là ai so với bạn bè đồng trang lứa. Có lúc suy nghĩ mình lại tự hỏi: Tại sao lại cố ép bản thân mình chạy theo thành công của người khác?

Thật ra hầu hết ai cũng cho rằng 23 tuổi là độ tuổi cũng được xem là trẻ để đạt được thành tựu đáng tự hào nào đó nhưng ít ra ở tuổi này cũng cần phải có một nền tảng trong tay để phát triển bản thân sau này.

Thật khó nếu nói không ghen tị khi bạn bè xung quanh mình mỗi ngày đều khoe vài thứ trên mạng xã hội từ việc công ty thưởng nóng vì thành tích tốt cho đến chuyện mua nhà mua xe ở tuổi 23 hay cô bạn cùng khoa quyết định nghỉ học để kinh doanh và ngày nào cũng up loạt đơn hàng tiền chục tiền trăm triệu trên mạng xã hội còn bản thân mình ngày ngày vẫn đi làm văn phòng 8 tiếng rệu rã từ thứ hai đến thứ bảy. Cố bám víu ở Sài Gòn xa nhà xa bố mẹ mà không biết tương lai ra sao bản thân có phát triển thêm được không.

Mình có lúc mệt mỏi, có lúc chán nản và cả ghen tị với mọi thứ xung quanh rồi tự cho rằng bản thân yếu kém khi không đạt được những thành tích nhất định như bạn bè đồng trang lứa. Nhưng cho đến khi đọc được một chia sẻ trên mạng xã hội thì tâm lý mình bắt đầu thoải mái nhìn rộng ra và nghĩ nó tương đối đúng. Bài chia sẻ có nội dung như sau:

“Múi giờ ở New York nhanh hơn California 3 tiếng. Nhưng điều đó không làm cho cuộc sống ở California chậm đi.

Có người tốt nghiệp đại học ở tuổi 22 nhưng phải đợi đến 5 năm sau mới tìm được công việc tốt. Có người đã lên chức CEO ở tuổi 25 nhưng lại sớm qua đời khi mới 50. Trong khi người khác 50 tuổi mới trở thành CEO nhưng lại sống thọ đến 90 tuổi.

Có người vẫn còn độc thân trong khi người khác đã kết hôn.

Obama nghỉ hưu ở tuổi 55 còn Trump 70 tuổi mới nhậm chức tổng thống.

Trên đời này, vốn dĩ mỗi người đều có múi giờ riêng để phát triển bản thân. Bên cạnh có nhiều người đi trước bạn, cũng có người đi sau bạn. Nhưng thực ra là mỗi người đều đang ở trong khung thời gian của chính mình.

Đừng đố kị, cũng đừng chê cười họ. Bạn không cần phải đi nhanh hơn hay bằng ai.

Cuộc sống chính là chờ đợi cơ hội chính xác để hành động. Vì vậy, hãy thả lỏng và yên tâm với những gì mình đang có.

Bạn không sớm, cũng không muộn. Chỉ là cuộc sống đang đặt cho bạn múi giờ thuộc về chính bạn, tất cả đều đúng giờ!”

Lúc này bản thân mình nhận ra tại sao cứ phải so sánh chính mình với người khác trong khi mỗi người sinh ra đều có một sứ mệnh riêng. Rõ ràng mình vẫn đang cố gắng chăm chỉ đi làm kiếm tiền và hoàn thành tốt mọi công việc mà cấp trên đưa xuống. Mình không phải là xuất phát chậm cũng không phải là tụt hậu lười biếng chẳng qua cuộc đời mình tương đối bình lặn chưa đạt mức xuất sắc nên mới gây ra trạng thái không hài lòng.

Làm gì cũng được quan trọng có thấy hạnh phúc hay không và mình đã tự hỏi câu đó rất nhiều lần rằng: “Có thật sự thấy hạnh phúc?” Câu trả lời là có. Rõ ràng đi làm rất mệt mỏi nhưng thử hỏi có công việc nào ngồi chơi xơi nước mà đến tháng nhận lương đều như vắt chanh không? Mình hạnh phúc khi mỗi khi tan làm về nhà nghe một bản nhạc nhẹ, xem một bộ phim hay. Mình hạnh phúc mỗi lần nhận lương rồi tự thưởng cho bản thân một món đồ mới hay mua tặng bố mẹ vài món quà nhỏ. Mình hạnh phúc khi tận hưởng ngày nghỉ duy nhất trong tuần bằng cách gặp gỡ bạn bè hoặc đơn giản là nằm lười trong phòng. Và mình nghĩ đó là cách hạnh phúc của riêng mình.

Thì ra bấy lâu nay mình vẫn cố gắng ép bản thân sao cho trùng với “cái bóng” của người khác mà quên mất rằng điều đó là không thể xảy ra. Chúng ta vẫn có cơ hội đổi đời có cơ hội giàu có và thành đạt hơn nữa miễn sao cảm thấy hạnh phúc trên chính con đường đã chọn.

(có 2 đánh giá)
Quỳnh Ny
Nội dung nêu trên là phần giải đáp, tư vấn của chúng tôi dành cho khách hàng của NHÂN LỰC NGÀNH LUẬT. Nếu quý khách còn vướng mắc, vui lòng gửi về Email info@nhanlucnganhluat.vn.
4.397